CHAI MẶT ĐI RỒI SẼ TIẾN XA!

nguyen thai duy 4
Chịu chai mặt, chịu lì một chút, vượt qua ngưỡng cái tôi, bỏ nó qua một bên để đi bán hàng, luyện khả năng thuyết phục, vẫn tươi cười trên môi khi khách từ chối… rồi ta sẽ giải phóng sẽ tự do.
Ta khó mà tiến xa khi chỉ mãi ngồi văn phòng, máy lạnh, bàn giấy, quần áo lúc nào cũng sợ nếp nhăn, sợ vướng bẩn bụi và mồ hôi thì khó mà tiến xa được.
Ngày trước khi mới đến Sài Gòn, để tồn tại được mình đi làm phụ hồ, làm cái này với một đứa sinh viên thì thôi nó nặng nhọc lắm, xúc cát, trộn vữa, đào đất để làm móng nhà nó vừa nặng, vừa bẩn tuy nhiên cuối ngày thì được nhận tiền, đó là thành quả, cái quan trọng ta cần.
Về nhà mỗi tối mình tắm rửa sạch sẽ, trong người khoẻ mạnh và thơm tho hơn, cảm nhận sâu trong ý chí con người mình vỡ ra bài học giá trị về quyết tâm, kiên cường cho hành trình phía trước.
Nhìn mấy đứa bạn chung phòng, tụi nó chỉ có ăn học thôi nên tối về tụ lại đánh bài, chơi game, chém gió, có một vài đứa ham học mà sao nhìn ánh mắt tụi nó không có lửa, nhiệt huyết, sinh khí gì cả.
nguyen thai duy 4
Sau đó mình chọn con đường bỏ công việc “ ổn định “ ở công ty nước ngoài để ra khởi nghiệp thì gặp hàng loạt những vùi dập của đám bạn thân.
Tụi nó nói mình ngu, điên, mày có công việc ngon vậy mà không chịu làm, mày có tiền nhiều không? Mày có thân thế không? Thị trường cạnh tranh quá sao làm? Rồi lỡ mày thất bại thì sao?
Còn gia đình, người thân của mình thì hù doạ không được làm, không được cải lời, nếu mà không nghe thì không nói chuyện nữa, không nhìn mặt luôn.
“ Con cái cho ăn học cho cố vô rồi đang làm công ty nước ngoài một ngon mà không chịu, muốn sướng không muốn, lao ra khởi nghiệp chi cho khổ vậy, rồi sau này thất bại về làm khổ gia đình…”
Một sự cô đơn kỳ lạ khi chọn con đường kinh doanh, bạn có bị vậy không? Còn mình không thể chia sẽ cho ai những khó khăn, thách thức, sự chịu đựng mà chỉ mỗi mình mới hiểu. Ai đó may mắn hơn có bạn gái cùng chia sẻ tuyệt vời rồi.
Mình càng thuyết phục thì càng bị những đứa bạn thân xỉa xói, bởi trong mắt họ thì mình làm được gì mà bày đặt. Sau này mình mới hiểu tại sao vậy? Vì mục tiêu của mình là khởi nghiệp, mục tiêu của họ là công việc ổn định nên hai góc nhìn khác nhau.
Mình càng thuyết phục họ nghĩa là ta càng ra sức mong muốn họ công nhận tuy nhiên tất cả là công cóc. Dần dần về sau mình có kinh nghiệm hơn. Ai nói gì kệ họ, mình tập trung làm công việc của mình.
Ôi, kỳ diệu thay khi kết quả bắt đầu xuất hiện. Mình còn nhớ khi đó mình ra bán nước mắm, bắt đầu có khách hàng nhiều, mỗi ngày cũng vài chục lít thì tụi bạn lúc này hỏi han mình làm cách nào hay vậy? Chỉ cho tụi nó cách làm với? Gia đình thì nói làm ăn cẩn thận nhớ giữ tiền kỹ nha con, kiếm tiền cực khổ lắm đó…
Nhờ hành trình đã trải qua ấy mà sau nay mình gặp bạn hỏi mình rằng “ Em muốn ra làm kinh doanh mà vợ em không ủng hộ, phản đối kịch liệt giờ em phải làm sao ?“. Mình nói: em không làm sao cả, chỉ yên lặng tập trung làm cho ra kết quả đi. Càng sớm càng tốt.
Hôm rồi bạn ấy nhắn tin báo: Lúc này vợ em ủng hộ nhiệt tình luôn, còn nói “ nhờ có chồng chịu ra làm kinh doanh sớm mà mùa dịch này vợ bị nghỉ việc không lương vẫn đỡ lo lắng chuyện tiền bạc, giờ vợ dự định tính chuyện khởi nghiệp ngay trong mùa dịch luôn mới kinh chứ “
Bài học mình rút ra là:
  1. Chịu khổ trong ngắn hạn sẽ giải thoát trong dài hạn, quan trọng là định hướng tốt
  2. Chai mặt, ra đường, chịu tơi tả lúc còn trẻ là bài học đầu đời đưa ta đi xa hơn sau này.
  3. Bạn bè và người thân muốn nhìn thấy kết quả bạn làm họ không tin bạn nói
  4. Cô đơn, một thân một mình ngày đầu khởi nghiệp là dấu hiệu tốt, chứng tỏ tầm nhìn của bạn vượt xa những người còn lại.
  5. Không phí phạm, mất thời gian, năng lượng cho người không chung chí hướng tầm nhìn với mình. Dành năng lượng cho việc tạo ra thành quả.
Cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết này. Bài học cuộc bạn là gì? Cho mình ít comment dưới bình luận nhé!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *