Lời bài hát “Để quên con tim” của nhạc sỹ Đức Huy nói lên cảm xúc của những con người lãng mạn, lưu luyến giây phút rời xa Paris.
Khi đến đây ta như lạc vào thế giới cổ tích của những câu chuyện thần thoại của thế kỷ 16 mười 17, nào là các toà cung điện, nhà thờ, cây cầu, nhà ga làm cách đây vài trăm năm trước.
Mỗi con đường, góc phố, cây cột đều ghi đậm dấu chân lịch sử huy hoàng đầy hùng tráng và cũng đầy bi thương mà các thế hệ vua, giới quí tộc, những nhà đại văn hào và tôn giáo để lại.
Như câu chuyện về mùi hoa Lavender ( Oải hương ) nổi tiếng của nước Pháp. Ở thời trung cổ người Hy Lạp đã khám phá ra hoa Lavender ngoài làm đẹp thì nó còn có đặc tính trị liệu và dược diệu.
Người pháp đã có công đưa hoa Lavender, nhất là mùi vị của nó trở thành nổi tiếng trong ngành công nghiệp tinh dầu, nước hoa và dược liệu điều trị bệnh.
Khi trải nghiệm câu chuyện và cách làm ra những chai tinh dầu, cũng như nước hoa của Lavender mình cũng quyết định sưu tầm vài lọ để làm kỷ niệm.
Hay những hàng cây trên đường phố, dọc theo dòng sông lúc nào cũng vô cùng sexy vào mùa đông, khoe những thân hình trần trụi của mình trước thiên nhiên.
Còn một bí mật mình mới khám phá ra là tại sao Paris có rất nhiều bảo tàng, người Pháp thích sưu tầm các cổ vật khắp thế giới?
Đây là bí mật của một loại hình đầu tư khôn ngoan của giới quý tộc:
- 1. Chỉ có một phiên bản duy nhất, thuộc hàng cực hiếm.
- 2. Không bao giờ mất giá mà chỉ có tăng giá và
- 3. Đầu tư vào cổ vật không bị đánh thuế…
Rất là nhiều điều hay và tuyệt vời khi ở đây, như một người bạn mình đã định cự ở đây 12 năm rồi có hỏi mình có muốn đến và ở Parsi không? Mình nói muốn chứ, ở thành phố như vậy mà tại sao không?
Bạn nói rằng: Nếu muốn thì nói bạn, bạn sẽ giúp vào Pháp biết cách thì cũng đơn giản lắm. Mình cười tươi và nói rằng, thích Paris, yêu Paris, mong ngày quay lại đây trải nghiệm nhiều hơn tuy nhiên hiện tại vẫn thích sống ở Sài Gòn hơn à.
Giống như lời bài hát:
Paris em yêu ơi, Anh nhớ em thật nhiều, anh nhớ em thật nhiều