Sống và làm điều tốt lành mỗi ngày!
Đã 04 ngày mình sống trọn vẹn tại quốc gia nhỏ bé và được xem là hạnh phúc đến từ bên trong mỗi con người nơi đây. Đó là Bhuta. Vậy họ hạnh phúc như thế nào? Họ có ảnh hưởng bởi xu thế của thời đại không?
Từ lúc đặt chân đến sân bay, rồi về thủ đô Thimphu, đến khu cố đô cũ, trở về thành phố Paro mình cảm nhận được người dân nơi đây đều nhẹ nhàng, bình an, hạnh phúc mà không bị ảnh hưởng lắm đến cuộc sống hiện đại.
Xe con đầy đường, hầu như nơi đây không đi xe máy, mình chỉ thấy vài chiếc cảnh giác giao thông đi làm nhiệm vụ và một ít môtô chạy đường xa.
Điều kỳ lạ là xe không bao giờ dùng còi mặc dù di chuyển trên đường toàn đồi, triền núi, khúc cua gấp, hiếm khi có đường bằng phẳng. Anh tài xế nói rằng “ ai cũng tập trung, tĩnh lặng đi phần đường của mình, đâu có tranh đường đâu. Với dùng còi gây náo loạn ảnh hưởng đến không gian yên tĩnh xung quanh “
Từ năm 2003 điện thoại bắt đầu xuất hiện và hôm nay cũng thấy nhiều cửa hàng smartphone tuy nhiên người dân gần như dùng để liên lạc gọi cho nhau khi cần chứ không bị nghiện mạng xã hội.
Trên các cung đường cả nam, nữ, những em học sinh, sinh viên, hướng dẫn viên và cả tài xế luôn mặc những bộ đồ truyền thống nhẹ nhàng bước đi một cách tĩnh tại mà gần như cách ăn mặc mới không thể chạm được.
Mình ở liên tục ở resort, khách sạn tiêu chuẩn 3,4,5 sao dùng có hiện đại thế nào thì không gian kiến trúc vẫn là nét dân tộc, từ bàn ghế, nội thất bên trong đều có biểu tượng truyền thống
Vào quán ăn, nhà hàng luôn được các cô thiếu nữ bưng bình trà mời nước với ly trà nóng, thơm, ngọt đậm đà tình người, họ luôn chào hỏi, nói chuyện nhẹ nhàng giống như thủ thỉ vậy.
Và điều mình thích nhất mỗi khi gặp anh hướng dẫn và tài xế người ở đây là câu chúc “ sống tốt và làm điều tốt mỗi ngày “. Mình gặp anh ta 04 buổi sáng đều nhận câu chúc hay như vậy. Càng nghe càng thích, càng nghiệm càng thấm.
Mình hỏi anh: ở đâu anh có câu chúc hay vậy? Anh nhẹ nhàng nói rằng: không phải anh mà mỗi người bhutan nơi đây đều gặp nhau và trao nhau lời chúc phúc này.
Mình trố mắt, wow lên tiếng rồi nói rằng. Làm sao mà tuyệt vời vậy chứ? Anh có thể kể cho mình biết nó từ đâu ra? Anh tâm sự rằng “ Mỗi người nơi đây đều cầu nguyện mỗi ngày, cuộc sống này rất ngắn ngủi, là cuộc sống tạm. Chúng tôi tin rằng chết là để bắt đầu cuộc sống tốt hơn “
Mỗi ngày cầu nguyện, chúc cho nhau, trao cho nhau những điều tốt đẹp không phải cho người sống mà cả những người đã chết. Rồi anh chỉ những là cờ trắng bay trong gió trên các ngọn đồi. Đó là lời kinh, lời cầu chúc mà người đang sống cầu cho người thân đã mất có cuộc sống mới, tốt đẹp, ý nghĩa mỗi ngày.
Mình cảm nghiệm sâu sắc điều anh bạn Bhutan này chia sẽ, cách ta bắt đầu một ngày mới cũng là cách ta sống một ngày ấy.
Mình nhận ra rằng hôm nào mới sáng suy nghĩ, năng lượng trong mình không được ok thì y như rằng cả ngày hôm ấy chất lượng cuộc sống và công việc, những mối quan hệ cũng nặng nề hơn.
Mình học được rằng, để có cuộc sống chất lượng, bình an, niềm hạnh phúc mỗi ngày thì việc bắt đầu một ngày mới tốt lành cho chính mình và chúc những lời ý nghĩa ấy đến ai mình chạm được. Chắc chắn rằng bạn sẽ không bao giờ như trước nữa.
Bạn có cảm nghiệm không? Có chạm được không? Có làm ngay hôm nay không?
Nguyễn Thái Duy